Python là ngôn ngữ lập trình mạnh mẽ, linh hoạt và phổ biến được sử dụng trên toàn thế giới. Một câu hỏi thường hay được đặt ra là: “Python có hướng đối tượng không?”. Để trả lời câu hỏi này, chúng ta cần tìm hiểu một số đặc điểm và tính năng của Python.
Contents
Tổng quan về Python
Python là ngôn ngữ lập trình đa dạng và có nhiều phần mở rộng như .py, .pyc, .pyd, .pyo, .pyw, .pyz. Nó không chỉ hỗ trợ lập trình hướng đối tượng mà còn lập trình chức năng, thủ tục, phản ánh và mệnh lệnh. Python được phát triển và duy trì bởi Python Software Foundation. Ngôn ngữ này cũng được ảnh hưởng bởi các ngôn ngữ như CoffeeScript, JavaScript, Go, Ruby, Swift và Groovy. Ngoài ra, Python còn là một ngôn ngữ đa mô hình và kế thừa các đặc điểm lập trình chức năng từ ngôn ngữ Lisp. Thêm vào đó, Python cũng hỗ trợ lập trình hướng khía cạnh (Aspect-Oriented Programming).
Bạn đang xem: TỔNG QUAN: PYTHON CÓ HƯỚNG ĐỐI TƯỢNG KHÔNG? –
Lập trình hướng đối tượng trong Python
Lập trình hướng đối tượng là mô hình lập trình hoạt động bằng cách tương tác và gọi các thuộc tính giữa các đối tượng khác nhau. Có nhiều khái niệm quan trọng như lớp (class), đối tượng (object), tính đa hình (polymorphism), tính đóng gói (encapsulation) và tính kế thừa (inheritance).
-
Lớp (Class): Được coi là bản thiết kế của đối tượng, lớp xác định các trường hoặc thuộc tính và phương thức để thực hiện chức năng. Các thuộc tính và phương thức này được gọi là thành viên và chỉ có thể truy cập dựa trên quyền truy cập đã xác định.
-
Đối tượng (Object): Đối tượng là một thể hiện của lớp, có thể được khởi tạo và sử dụng thông qua khối khởi tạo của lớp. Đối tượng sẽ có trạng thái và trạng thái này chứa dữ liệu của các thuộc tính lớp.
-
Xem thêm : PHP là gì? Hướng dẫn chi tiết cho người mới bắt đầu
Tính kế thừa (Inheritance): Đây là quá trình mà các đối tượng kế thừa các thuộc tính và phương thức từ một lớp cha. Tính kế thừa cho phép sử dụng lại mã nguồn và mở rộng chức năng của lớp cha.
-
Tính đa hình (Polymorphism): Tính đa hình cho phép thực hiện một tác vụ theo nhiều cách khác nhau. Điều này có thể đạt được thông qua nạp chồng phương thức và ghi đè phương thức.
-
Tính đóng gói (Encapsulation): Tính đóng gói cho phép ẩn hoặc ràng buộc các thành phần của lớp thành một đơn vị duy nhất. Tính năng này có thể đạt được bằng cách sử dụng lớp và các phương thức getter và setter.
-
Tính trừu tượng (Abstraction): Tính trừu tượng cho phép ẩn triển khai chi tiết bên trong và chỉ hiển thị các giao diện hoặc phương thức truy cập để gọi các phương thức của lớp.
So sánh với các ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng khác
Có nhiều ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng khác như C++, Java, Objective C, Ruby, Smalltalk, Visual Basic.NET, Simula, JavaScript. Python có nhiều tương đồng với Java và JavaScript trong việc tham chiếu đến đối tượng. Lớp được sử dụng để định nghĩa lớp tương tự như các ngôn ngữ khác như JavaScript. Cách khởi tạo đối tượng trong Python là _init_
, trong khi đó trong Java nó được tạo mặc định hoặc được khai báo và trong JavaScript, nó dựa trên cơ chế nguyên mẫu.
Xem thêm : Tìm hiểu về đề thi tin học trẻ Tiểu Học – 3 đề thi xuất sắc 2023 có đáp án chi tiết
Python cũng hỗ trợ tính kế thừa tương tự các ngôn ngữ khác như C++ và Java. Tuy nhiên, Python có thể chậm hơn Java trong việc thực thi chương trình. Mặc dù vậy, Python có cú pháp (syntax) dễ sử dụng và ngắn gọn, giúp viết chương trình trở nên dễ dàng hơn so với các ngôn ngữ hướng đối tượng khác.
Python cũng có thể tích hợp với các ngôn ngữ lập trình khác như Java để phát triển ứng dụng. Điều này giúp tận dụng các chức năng trong cả hai ngôn ngữ và cho phép chúng gọi nhau để thực thi ứng dụng.
Ngôn ngữ hướng đối tượng và không hướng đối tượng
Ngôn ngữ hướng đối tượng có nhiều tính năng mạnh mẽ để phát triển các ứng dụng trong thế giới thực. Ngược lại, ngôn ngữ không hướng đối tượng như ngôn ngữ thủ tục có các tính năng bị hạn chế liên quan đến các ứng dụng thời gian thực.
Lập trình hướng đối tượng tiếp cận theo cách từ dưới lên, trong khi lập trình không hướng đối tượng tiếp cận từ trên xuống. Lập trình hướng đối tượng chia các tính năng thành các phương thức hoặc đối tượng, trong khi lập trình không hướng đối tượng định nghĩa các chức năng như một đoạn mã để thực hiện các hoạt động. Lập trình hướng đối tượng có khả năng ẩn dữ liệu, trong khi lập trình không hướng đối tượng thì không. Tính kế thừa và tính trừu tượng là những tính năng quan trọng của lập trình hướng đối tượng, nhưng không tồn tại trong lập trình không hướng đối tượng.
Kết luận
Python là một ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng mạnh mẽ và phổ biến. Nó cung cấp nhiều tính năng phong phú cho việc phát triển các ứng dụng phức tạp và đáp ứng được nhu cầu của thế giới kỹ thuật số hiện nay. Python có thể được sử dụng để phát triển các ứng dụng web thông qua framework Django. Ngoài ra, Python cũng có các tính năng khác như chức năng, thủ tục, phản ánh, mệnh lệnh và khả năng tích hợp với các ngôn ngữ lập trình khác.
Tổng kết lại, Python không chỉ là một ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng mà còn có nhiều khả năng và tính năng khác, phục vụ rất nhiều mục đích khác nhau.
Nguồn: https://laptrinhc.edu.vn
Danh mục: Ngôn ngữ lập trình