Lập trình hướng đối tượng (Object Oriented Programming – OOP) là một kỹ thuật lập trình quan trọng và phổ biến. Nó được sử dụng rộng rãi trong các ngôn ngữ lập trình như Java, PHP, .NET, Ruby, Python… Tuy nhiên, bạn có biết OOP là gì và những nguyên tắc cơ bản của nó là gì không?
Contents
Lập trình hướng đối tượng là gì?
Lập trình hướng đối tượng là một phương pháp lập trình cho phép chúng ta tạo ra các đối tượng trong code, trừu tượng hóa các đối tượng đó. OOP là một trong những cách tiếp cận phổ biến trong thiết kế phần mềm ngày nay. Nó giúp quản lý mã nguồn dễ dàng hơn, tăng khả năng tái sử dụng và cho phép tóm gọn được các thuộc tính và hành động của đối tượng.
Bạn đang xem: Cách sử dụng lập trình hướng đối tượng hiệu quả
Về đối tượng (Object)
Một đối tượng bao gồm hai thành phần chính: thuộc tính và phương thức.
- Thuộc tính là thông tin, đặc điểm của đối tượng. Ví dụ: con người có các đặc tính như mắt, mũi, tay, chân…
- Phương thức là các thao tác, hành động mà đối tượng đó có thể thực hiện. Ví dụ: một người có thể thực hiện hành động nói, đi, ăn, uống…
Về lớp (Class)
Một lớp là một kiểu dữ liệu, bao gồm các thuộc tính và phương thức. Nó là sự trừu tượng hóa của đối tượng. Một lớp có thể xem như là một khuôn mẫu định nghĩa trước, từ đó có thể tạo ra nhiều đối tượng cùng loại.
Sự khác nhau giữa đối tượng và lớp
Lớp là một khuôn mẫu, trong khi đối tượng là một thực thể được tạo ra dựa trên khuôn mẫu đó. Ví dụ: Lớp “chó” đại diện cho tất cả các đối tượng chó. Một con chó cụ thể chẳng hạn như chó Phú Quốc mà bạn đang nuôi sẽ là một đối tượng.
Nguyên tắc cơ bản của OOP
Tính đóng gói (Encapsulation)
Tính đóng gói cho phép chúng ta nhóm các dữ liệu và phương thức liên quan vào một lớp để quản lý dễ dàng hơn. Điều này giúp che dấu thông tin và chi tiết cài đặt nội bộ của lớp, không cho phép bên ngoài truy cập trực tiếp.
Tính kế thừa (Inheritance)
Tính kế thừa cho phép chúng ta xây dựng một lớp mới dựa trên một lớp có sẵn. Lớp mới này sẽ kế thừa các thuộc tính và phương thức của lớp cha. Từ đó, ta có thể mở rộng và thêm mới các thành phần trong lớp con mà không cần định nghĩa lại từ đầu.
Tính đa hình (Polymorphism)
Tính đa hình cho phép chúng ta thực hiện một hành động bằng nhiều cách khác nhau. Đa hình cho phép các lớp có các phương thức giống nhau nhưng thực hiện theo cách riêng của mỗi lớp. Ví dụ: lớp “chó” và lớp “mèo” có thể cùng thực hiện hành động kêu nhưng theo cách khác nhau.
Tính trừu tượng (Abstraction)
Xem thêm : Website tự học lập trình Python miễn phí hay nhất
Tính trừu tượng cho phép chúng ta tập trung vào các phương thức và thuộc tính quan trọng nhất của đối tượng, bỏ qua các chi tiết bên trong không cần thiết. Nó giúp chúng ta tạo ra các lớp và đối tượng có khả năng giải quyết các bài toán lập trình cụ thể mà không cần quan tâm đến các chi tiết không liên quan.
Ưu điểm của lập trình hướng đối tượng
Lập trình hướng đối tượng có nhiều ưu điểm. Đầu tiên, nó giúp giảm thiểu việc lặp code và tăng tính tái sử dụng mã nguồn. Thứ hai, nó giúp rút ngắn thời gian xây dựng hệ thống và tăng năng suất lập trình. Cuối cùng, OOP cho phép biểu diễn tốt hơn thế giới thực và giải quyết các vấn đề lập trình phức tạp một cách hiệu quả.
Hiện nay, lập trình hướng đối tượng là một phần không thể thiếu đối với mỗi lập trình viên. Hy vọng bài viết này giúp bạn hiểu sâu hơn về OOP và các nguyên tắc cơ bản của nó.
P.A Việt Nam cung cấp các dịch vụ Hosting đa dạng như Hosting Phổ Thông và Hosting Chất Lượng Cao. Hãy tham khảo các ưu đãi tại đây.
Nguồn: https://laptrinhc.edu.vn
Danh mục: Tài liệu IT